top of page
quangcaohcm02

Chuyện “kỳ lạ” về người đàn bà của gia tộc tỷ đô: “Ra đường mạnh mẽ vô song, về nh

Nhắc tới hai chữ “gia đình”, bất cứ ai cũng đều cảm thấy thiêng liêng. Gia đình chính là món quà của cuộc sống. Là nơi cùng nhau đóng góp để xây dựng và giữ gìn. Là thứ luôn tồn tại, gắn kết mãi mãi. Và là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu không bao giờ kết thúc. Với mỗi người con trong gia tộc họ Trần chúng tôi, Tân Hiệp Phát là gia đình lớn, ba Thanh – má Nụ là gia đình nhỏ. Người ta thường nói, đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. Ở gia đình chúng tôi, điều đó rất đúng, mà cũng không đúng chút nào.

Suốt cuộc đời, ba tôi – ông Trần Quí Thanh – dường như chỉ quan tâm tới sự đam mê thành công dành cho gia đình lớn Tân Hiệp Phát. Còn gia đình nhỏ với sự xuất hiện của ba chị em chúng tôi, má tôi – bà Phạm Thị Nụ – một tay vun vén chăm sóc

Ngày nhỏ, với suy nghĩ trẻ con, tôi thường trách móc ba vì sao quá vô tình, quá tàn nhẫn. Một người đàn ông dường như chỉ biết tới công việc. Hờn giận má vì sao phụ nữ lại nhẫn nhịn, cam chịu, chấp nhận đứng sau mọi hào quang của chồng, rồi một mực chiều theo những ý muốn của chồng đến như vậy. Nhưng rồi, sự trưởng thành đi cùng với thời gian đã cho tôi nhận ra rất nhiều điều. Về học từ chính gia đình của mình, từ chính bậc sinh thành dưỡng dục. Học từ ba Thanh và đặc biệt là má Nụ.

Hóa ra, bấy lâu nay tôi biết một mà không hiểu 10. Hình ảnh một bà Nụ cúi đầu cam chịu, chiều chồng như vậy vốn không đúng với má, mà đó là sự vun đắp chính chắn của người phụ nữ đặt gia đình lên trên bản thân mình. 

Đó chỉ là biểu hiện một tình yêu vô bờ bến và quyết định lựa chọn hạnh phúc của mỗi người. Giống như nhiều người đàn bà gia phong truyền thống, má tôi tâm niệm sống cho hạnh phúc gia đình, cho cái chung. Thực tế là dưới vẻ ngoài dịu dàng lùi lại phía sau, má tôi là người đàn bà thép, rất nhiều thứ ở Tân Hiệp Phát là do sự quyết liệt chèo lái của má mới có được thành công…

Có rất nhiều bí quyết đằng sau cuộc hôn nhân kéo dài 40 năm của ba má tôi, nhưng chắc chắn, không thể không nhắc tới sự nhẫn nhịn phi thường của má. Một nét tính cách mà khiến chị em chúng tôi hết lần này tới lần khác, đều phải thốt lên kinh ngạc. Kinh ngạc hơn là má tôi biến sự nhẫn nhịn, cam chịu thân phận đó thành niềm vui, niềm hạnh phúc của gia đình.

Ngày bé, tôi từng không ít lần dằn dỗi, vặn vẹo má, tại sao thế này, tại sao thế kia, tạo sao má không phản kháng với ba. Thậm chí có lần hét lên: “Má li dị ba đi”. Những lúc như vậy, má tôi chỉ cố tười tươi: “Thì biết làm sao? Ba đúng hết mà”. Cùng với sự nhẫn nhịn đó, là sự quan tâm, dịu dàng dường như đã trở thành thói quen. Má biết lúc nào nên tiến lên và lúc nào nên lùi lại bằng cả trái tim của người phụ nữ tận tụy, hy sinh, quan tâm. 

Ngày nào, má cũng đợi bằng được ba tôi về. Để tự tay nấu cho ba một món nào ngon. Mà thường những lúc ba xỉn rồi, má sẽ đổ từng muỗng nhỏ tới lúc ấm bụng mới dìu vào giường. Cả ngàn lần như thế cứ lặp đi lặp lại, chưa bao giờ thấy má than tiếng nào. Còn xót cho ba uống nhiều mà không ăn là hại dạ dày lắm.



Chuyện kỳ lạ về người đàn bà của gia tộc tỷ đô: Ra đường mạnh mẽ vô song, về nhà lặng lẽ ẩn sau bóng chồng - Ảnh 2.

Không giống như những đứa con còn non dại, má luôn hiểu ba muốn gì. Cộng thêm bản tính người đàn bà Á Đông dịu dàng trong một gia đình truyền thống, má một mực chiều theo mọi ý muốn của chồng. Má biết tính cách ba cương cường giống hệt ông nội. Bà nội tôi vì không chịu nghe theo chồng, tự mình tạo lập cơ nghiệp riêng nên hai người đã li dị nhau khi sống với nhau chưa đầy chục năm. Bài học đó đã giúp má tôi sống được cùng ba trọn cả cuộc đời.

Má tôi quả thật là một người đàn bà thép mạnh mẽ vô song nhưng luôn luôn đứng âm thầm sau chồng, sau con. Má chính là cánh tay mặt của ba, giữ đúng lời má cam kết với ba khi 2 người quyết định cưới. Sau này, nhiều lần ngồi tri kỷ chuyện trò với tôi, ba thú nhận, chính má là tác nhân lớn nhất làm thay đổi ngoạn mục từ bên trong lối sống bất cần thời tuổi trẻ của ba.

Chưa bao giờ ỷ thế mình là người phụ nữ quan trọng nhất, má luôn tôn trọng tư tưởng kinh doanh, vai trò chỉ đạo và cả những thói quen, cách sống của ba. Bởi khi ba đã thấn thân vào con đường kinh doanh, má luôn hiểu rằng phải biết chấp nhận một cuộc sống rủi ro, đầy biến động.

0 views0 comments

Comments


bottom of page